Tái (Shēng tái / Shēngtái) (-)
original: 台 (笙台)
central column in the cup of a mouth organ with a circular (cup/bowl-shaped) wind chest
Central column in the cup of the Yuán shēng.
张跃进 [Zhāng Yuèjìn]: 笙教学教程 [Shēng jiàoxué jiàochéng; Shēng teaching course], 北京 (Běijīng), 2012, p.3.
汉英词典 (Hàn Yīng cídiǎn) / A Chinese-English dictionary. 北京 [Běijīng], 1985, p.661 (台 ➁).